Nguyễn Tâm

HÒN VỌNG PHU


Đêm nằm trở giấc khóc thầm
Chàng đi vừa lúc mưa dầm canh ba
Đời em con gái trông ra
Giòn giòn má phấn bởi là một con


Tiễn chồng lệ ướt môi son
Mai xa muôn dặm có còn thấy nhau
Việc nhà vận nước trước sau
Quê hương khói lửa nhuộm màu tóc tang


Chiến trường vạn lý quan san
Lên đường nhập ngũ chẳng màng hy sinh
Khua dồn trống trận khởi binh
Tên con chưa đặt vợ mình chưa hôn


Chia tay ra tới ngọ môn
Cờ đào vó ngựa dập dồn bụi bay
Giáp y kiếm báu trong tay
Một lời ước hẹn mai này trùng hoan


Em về giữ đạo lo toan
Nuôi con khôn lớn chu toàn gia phong
Chí trai tứ hải ruổi rong
Thây phơi trận mạc quyết lòng mà đi


Trời Nam cây cỏ sầu bi
Hoa rơi nước biếc phải vì duyên em
Sớm ngày trưa tối lấm lem
Tủi cho phận bạc sau rèm nhớ thương


Đoàn người về lại cố hương
Bồng con thấp thỏm bên đường đón anh
Thu xuân đông hạ qua nhanh
Sao chàng biệt dạng ai đành xui chi


Chữ tình son sắc em ghi
Tháng ngày lên núi chỉ vì chờ trông
Nghìn năm mòn núi lở sông
Nắng mưa như thể trời trồng tấm thân


Nước nguồn giông tố bão dâng
Hình hài thiếu phụ bao lần ôm con
Trăng tròn trăng xế trên non
Chờ chồng tới chết có còn về chưa ?


Hồn nàng ray rứt dây dưa
Thác về âm cảnh cho vừa thủy chung
Vi vu tiếng gió nhẹ rung
Tình nào vương vấn lạnh lùng héo hon


Chim rừng vừa hót véo von
Thương chồng nàng đợi thành hòn vọng phu
Hoàng hôn chiều xuống âm u
Bên trời tượng đá mịt mù sương giăng !


09 - 18 - 2011
Nguyễn Tâm

Được bạn: vdn 21.9.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "HÒN VỌNG PHU"